12 Để Trả Lời Một Câu Hỏi - Quang Lê ft. Như Quỳnh 13 Không Phải Tại Chúng Mình - Quang Lê ft. Hà My 14 Thuong Ve Mien Trung - Quang Lê
Từ ngày 17-19/10, Tòa án nhân dân tỉnh Phú Yên mở phiên tòa hình sự sơ thẩm, xét xử 5 bị cáo liên quan đến quá trình tổ chức bán đấu giá 262 lô đất nhà liền kề tại Khu đô thị Nam thành phố Tuy Hòa về tội "Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, lãng phí".
(Chinhphu.vn) - Đoàn của ông Lê Quang Việt (Đà Nẵng) gồm 10 người được cơ quan cử đi công tác Đà Lạt từ ngày 27-30/7. Cơ quan ban hành kế hoạch và dự toán kinh phí đối với nội dung thanh toán chi phí lưu trú theo hình thức khoán 450.000 đồng/người/ngày x 10 người x 4 ngày = 18.000.000 đồng.
Nối Lại Tình Xưa. Ca sĩ: Lâm Bảo Phi; Dương Hồng Loan. Sáng tác: Ngân Giang. Album: Nối Lại Tình Xưa. Năm phát hành: 2013. Đóng góp: nhactonghop2014. queue_music Lyric. file_download Download. share Chia sẻ.
Lời bài hát Tình cờ gặp nhau - Trần Quang Lộc, Lời bài hát Tình cờ gặp nhau- Mạnh Đình, Lương Tấn Đạt, Dương Hồng Loan, Hà My, Đình Văn, Lưu Ánh Loan, Chế Thanh, Phương Thanh, Trương Đan Huy, Hương Lan, Dương Ngọc Thái, Quang Trung, Tuấn Vũ, Khưu Huy Vũ, 849077633xx, Thiên Quang
Phí Dương Quả ( chữ Hán: 费扬果, tiếng Mãn: ᡶᡳᠶᠠᠩᡤᡡ, Möllendorff: Fiyanggū, Abkai: Fiyanggv; 1620 - ?), còn được phiên âm là Phí Dương Cổ (费扬古), con trai thứ mười sáu và cũng là con trai út của Nỗ Nhĩ Cáp Xích . Phí Dương Quả được sinh ra vào tháng 10 năm Thiên
wAGuGfZ. Tác giả Phong Lộng 风弄 Thể loại Đam mỹ, hiện đại đô thị, ngược tâm, ngược luyến tàn tâm, có H, cường công cường thụ, nhất thụ nhất công, HE. Văn án Đại gia tộc hắc đạo thời trước bị lụi bại, con út của Hà gia là Quân Duyệt ngây thơ khờ dại tùy hứng, từ ngày sinh ra đã được nghìn vạn người nâng trong lòng bàn tay, sau khi mất đi sự bảo hộ của cha và anh trai, phút chốc chỉ còn lại hai bàn tay trắng. Mà người đã từng là luyến nhân kiêm vệ sĩ – An Nhiên anh tuấn chói mắt, lại dùng thủ đoạn hơn người trở thành tân hắc đạo đế vương. Quân Duyệt mai danh ẩn tích, quyết định chạy trốn quá khứ hiển hách và tình cảm khắc cốt ghi tâm khi xưa. An Nhiên thì ngược lại, phát thông cáo khắp nơi, điều động thủ hạ, phát thệ không cho phép Quân Duyệt trốn thoát. Truy đuổi và bị truy đuổi, Chinh phục và được chinh phục, Một đoạn ái tình cùng hào quang, nửa đoạn ngăn trở trước kia đã chấm dứt thế nhưng, An Nhiên bị cường ngạnh chấp nhất, dùng âm điệu vướng mắc dây dưa mơ hồ, rốt cuộc tiếp tục lún xuống... - Review của bản thân Lại là một bộ ngược luyến, ngược tâm hơi nặng. Đọc truyện này cảm giác ngược hơi dừng lại thì chương sau yên tâm, tim bạn sẽ bị ngược hơn nữa. Cảm giác lớp sau đè lớp trước rất tê tâm liệt phế, cảm giác giống như thụ bị vứt bỏ nhưng lại không phải như vậy. Yêu sao phải khổ tâm và dằn vặt nhau như thế? Ám ảnh mình câu hỏi này mãi không giải đáp được => Bộ này hay và mình cực kì ức chế Thụ không phải văn nhược, thụ đủ hiểu chuyện chỉ là tính tình vô tâm tùy hứng, và ai dưỡng ra, nếu không phải cha và anh trai thì cũng 1 phần công chiều thành tính. Sinh ra trong hắc đạo nhưng gì cũng không biết, thì không chết mới lạ. Tuy nhiên mình vẫn không thể chấp nhận được những gì công làm, anh bảo anh vì người anh yêu tập dần cho cậu ấy sao? Anh đủ khả năng, đủ nghị lực sao không tiếp tục sủng em ấy. Rõ ràng một phần thâm tâm anh có hận nên muốn trả, anh chỉ lấy cớ mà thôi. Anh giận gì, hận gì, tức gì, em ấy cũng đã chịu, đọc rồi nghĩ, anh quả thật quá biến thái thôi! Các nhân vật phụ hùa vào chửi em thụ nhưng theo mình em ấy không sai gì, không biết không có tội, nếu như các người nói sớm điều trong lòng ra, tất cả sẽ không đi đến bước đường này. Các người chỉ đến cùng mới nói, rồi đổ em ấy là ngu xuẩn, mình đến cùng không hiểu ai ngu hơn? Không lẽ không biết tức là ngu? Người chẳng phái thánh, không nói sao biết chứ... Ức chế! Mình ức chế cho em thụ, vốn đã đau khổ lại còn phải gánh thêm mấy cái tội danh, ừ thì không biết có tội của không biết nhưng vầy thì hơi quá!
[Cường Ái Hệ Liệt 2] Ác Cảnh Ngôn Tình0 điểm Thể loại hiện đại đô thị, mafia, sĩ quan cảnh sát công x hắc bang lão đại thụ, cường cường, sắc, có rape, mọi người có thể đọc để tìm hiểu chi tiết Editor Đông Phương Huyết SắcGiới Lưu tủ sách Phượng Vu Cửu Thiên Ngôn Tình9 điểm Phượng Minh đã cậu ta cũng không nghĩ sinh mệnh của mình lại ngắn ngủi đến thế. Mười chín tuổi, cuộc đời chỉ mới bắt đầu, lẽ ra không nên bị kết trên Lưu tủ sách Kinh Vân Ngôn Tình0 điểm Thể loại Đế vương công x hoàng tử thụ, huynh đệ văn, ngược, sinh tử văn, HEHắn vừa sinh ra, mẫu thân đã qua đời, chỉ có Lệ phi yêu thương, bảo vệ, ôm ấp. Đối với đứa trẻ ba tuổi, Lưu tủ sách Ngoạn vật thế gia Ngôn Tình điểm Thể loại cổ trang, nhất thụ nhất công, cảnh báo rating 18+, H~~ dày đặc, PinkDịch Ngọc Vân + Ca caPairing Thụy Thanh x Trương Nguyệt LãngNgoạn vật giới hai đại thế gia, đấu đến Lưu tủ sách Thái Tử Ngôn Tình điểm Thể loại Cổ trang cung đình, nhất thụ nhất công, huynh đệ trạng 5 quyển + 2 phiên ngoại HoànEditor Băng Tiêu, Tuyết Lâm, Tiểu Bạch Dương, Daniel, Y ĐìnhBeta – reader Tuyết Lâm, Băng Lưu tủ sách
Không phải là một đứa thường xuyên viết review để cảm thán về truyện các thứ đâu nhưng hôm nay phá lệ 1 lần vậy vì biết bản thân không nặn ra được văn hay chữ tốt, nên sợ phải viết tiếng Việt màu mè khủng khiếp dù là 1 đứa rất mê văn học. Dạo trước có viết fic cũng chỉ là cảm xúc nhất thời, edit nát bét cả word tưởng là đã hoàn hảo, giờ đọc lại chỉ thấy 1 mảng nực cười, vậy mà cũng chẳng buồn sửa, vì có lẽ mỗi một thời điểm trong cuộc sống lại có cách nhìn nhận khác nhau và cũng có những cách lột tả cảm xúc của mình qua câu chữ khác nhau chăng ? Nên dù nó nhàm chán và dở đến mấy, cũng không muốn sửa lại dù chỉ 1 chút. Mấy năm trở lại đây thực sự mình đọc khá nhiều sách, nhưng chung quy phần lớn cũng chỉ là tiểu thuyết Trung Quốc, đam mỹ nhiều ngôn tình cũng chẳng ít. Thế nhưng những bộ mà bản thân có ấn tượng, khắc cốt ghi tâm, tuyệt nhiên lại không có nhiều. Gu đọc truyện của mình cũng dị, đam mỹ hay ngôn tình cũng chỉ thích đọc ngược và H nhẹ . Vì bản thân cho rằng bất kỳ việc gì trên đời, nếu đi trên một con đường quá bằng phẳng thì dù thành công có vĩ đại đến mấy cũng chỉ là một thứ gì đó tầm thường mà thôi. Trái lại, để đạt được cái kết viên mãn, phải trải qua gian khổ thử thách thì đến giây phút cuối mới thực sự là mãn nguyện. Chính vì vậy nên các thể loại thanh xuân vườn trường, ngọt ngào hay hài hước cũng chỉ đọc lướt qua rồi 1 thời gian sau sẽ quên sạch như chưa từng đọc vậy thậm chí mình còn cẩn thận note lại từng bộ để sẽ không phải đọc lại mấy thứ nhàm chán đấy nữa . Post lần này sẽ là 1 vài dòng về bộ truyện mình vừa đọc xong, Tịnh Phi Dương Quang. Bộ này, thực sự là ngoại lệ trong mọi ngoại lệ vượt xa tất cả những quy tắc đọc truyện của mình từ trước đến giờ. Nói về H trước, H không nặng nhưng nhiều và mình không thích nên thấy kha khá mệt. Truyện chỉ gồm 17 chương nhưng thực sự dài , khá nặng nề, lúc đọc luôn cảm thấy có cái gì đó đè nặng trong tim mà không thể lý giải nổi. Mình có một thói quen sau khi đọc truyện là thường đọc những review của mọi người về nó nhưng lần này lại khác. Sau khi chính thức close tab đọc phần cuối thì đã tự hứa là sẽ không đọc bất kỳ review nào vì chỉ muốn giữ cái nhìn của mình với nhân vật cũng như câu chuyện là của riêng mình Dành cho những ai chưa đọc, câu truyện này sinh ra để các bạn tự cảm nhận và trân trọng nó theo cách của mình. Nó không hề dễ hiểu như những bộ tiểu thuyết Trung Quốc thông thường cùng những câu quote ý nghĩa mà làm các bạn muốn cap lại màn hình xong rồi đi deep ở các trang mạng xã hội. Thực lòng, Tịnh Phi Dương Quang không tầm thường “được” như thế. Nó không chân thực khiến mọi người phải giật mình, cũng không thần tiên bay bổng để làm người đọc thấy quá hão huyền. Chỉ biết dùng 1 cụm từ “đặc biệt đến hoàn mỹ” dành cho truyện. Bình thường mình rất giỏi đoán cái kết của truyện, nhưng ở đây thì lại hoàn toàn mù tịt, tất cả đều làm bản thân ngỡ ngàng đến choáng váng, từ tính cách đến hành xử của nhân vật, cách tác giả dẫn dắt câu truyện, tất cả – từng thứ một tạo nên 1 bức tranh kỳ lạ đến ngây ngất. Và đây là những gì mình nghĩ sau khi hoàn thành Tịnh Phi Dương Quang. Những ai muốn hiểu thêm về cái tên An Nhiên, xin hãy đọc những dòng review của mình dù chỉ là cảm nhận cá nhân as well… —————————————————————————————————————————————– Có 4 chữ, không hề câu nệ, không hề màu mè, đó là “không còn thuốc chữa” Nếu với Quân Duyệt của quá khứ, phải chăng 4 chữ kia là đang ám chỉ một thằng nhóc phá hoại, ăn chơi chác táng, nhu nhược trốn dưới chướng người khác đến buồn lòng. Còn với Quân Duyệt vừa trúng một phát súng đang nằm dưới vũng máu trong căn biệt thự của Mẫn Nhi thì 4 chữ ấy lại mang một ý nghĩa khác. Không-còn-thuốc-chữa phải chăng là không-thể-ngừng-yêu-An-Nhiên ? Xuyên suốt cả câu truyện đều là lời kể 1 phía từ Quân Duyệt, sự bạc nhược, ích kỷ, chân tình, yêu hận đến phát điên của chàng trai, chắc hẳn ai ai cũng cảm nhận được. Nhưng còn về nhân vật An Nhiên dưới lời kể của người anh ấy yêu thì sao ? Chắc hẳn ai cũng sẽ có cái dư vị chán ghét khi thấy tên bạn công nghe lại hiền thục nữ tính trong lành như sương sớm mai như thế, chưa kể bạn lại còn là lão đại của hắc đạo, đến nực cười phải không. Dù từ trước đến giờ chẳng bao giờ để ý đến tên của nhân vật nhưng An Nhiên lại tạo cho mình một cảm giác thử thách, tò mò đến cùng cực. Cuối cùng cũng ngẫm ra được, cái tên An Nhiên không phải chỉ là một sự sai lầm bừa bãi của tác giả. Trong truyện đã từng nhắc đến “nhiên” không phải là ánh sáng mà là lửa, nhưng liệu có ai quan tâm đến chữ An trước Nhiên mà Quân Duyệt bị in lên đùi sau nhiều lần ngỗ ngược không ? Trong tiếng Trung, chữ An được tạo nên bởi chữ Miên và chữ Nữ, Nữ ở dưới Miên và Miên là mái nhà. An chính là an ổn, bình yên một đời. Nhưng cuộc đời của An Nhiên liệu có yên ổn được như chữ An kia không ? Phải chăng Nhiên đã phá đi cái hòa khí yên bình của An hay cũng có thể chính An lại cân bằng trung hòa lại phần lửa hừng hực trong chữ Nhiên kia. Liệu có ai thắc mắc rằng, tại sao anh ấy không tặng Quân Duyệt chữ Nhiên mà lại là chữ An không ? Suy cho cùng vẫn là mong muốn người ấy có một cuộc đời bình ổn, yên bình mà chấp nhận làm Miên để cậu ấy được che chở và bảo vệ. Thậm chí trong truyện hình tượng người mẹ, người phụ nữ cũng không được nhắc đến nhiều, chữ Nữ ở trong An gần như là không có nhưng có lẽ An Nhiên lại đương nhiên cán lên trên vai sự ôn nhu, hiền hòa của một người phụ nữ để chấn an phần lửa của chính mình cũng như con người không còn thuốc chữa kia. Ở quyển thượng, hầu hết xuyên suốt 10 chương toàn chỉ là những hình thức tra tấn mà An Nhiên giáng xuống cho Quân Duyệt theo lời kể của cậu, dù đọc thấy mệt mỏi lắm nhưng vẫn cảm nhận được chút gì đó ôn nhu, yêu thương từ An Nhiên dù anh nhẫn tâm đến đau lòng, cứ hết lần này đến lần khác đập nát tan hy vọng của Quân Duyệt, trái tim bị giằng xé đến mức chết đi sống lại. Quãng thời gian An Nhiên biến mất, đọc xong mấy chương đó cứ suy nghĩ mãi rồi cũng hiểu ra lý do tại sao An Nhiên làm vậy, thế tê dại cả người mấy tiếng đồng hồ mới dám đọc tiếp. Có một khung cảnh trong truyện khiến mình ám ảnh thực sự, là lúc Quân Duyệt không còn đường lui, bức đến mức phải đi giết người, tuyệt vọng quay trở về tìm sự an ủi của An Nhiên. Cậu lặng lẽ đi vào, lịch sự xin phép anh, rồi quỳ xuống, tựa đầu lên đầu gối người kia hệt như một chú chó nhỏ cố gắng kiếm tìm 1 chút hơi ấm cảm thông, mặc cho An Nhiên quan tâm hỏi thăm, chú chó ấy vẫn cứ từ chối không nói. Quân Duyệt lúc này khác rồi, không còn là một đứa trẻ mè nheo chỉ biết chạy vào lòng An Nhiên mà ăn vạ nữa. Đọc những dòng suy nghĩ chồng chéo lên tim Quân Duyệt lúc ấy mà thấy đau lòng nhưng cũng chẳng thấy oán giận An Nhiên vì sự ôn nhu của anh quá đỗi dịu dàng, hệt như chữ An trong tên của anh vậy. Cho đến tận cùng, ngẫm lại trong quá trình đọc truyện, chứng kiến sự tàn nhẫn của An Nhiên mà cũng chẳng thể nào ghét được anh dù chỉ 1 khoảnh khắc. Về Quân Duyệt, cậu ấy cũng cá tính lắm, không nhược thụ như mình tưởng, cậu ấy cũng biết suy nghĩ, biết đau biết yêu và biết đấu tranh cho tình yêu của mình cũng như bảo vệ người ấy đến cùng. Vậy là hơn nhiều bạn thụ khác rồi, ai cũng có lỗi lầm, có sai phạm, nhưng chỉ cần biết sửa đổi và hoàn thiện ,bằng cách này hay cách khác, cũng là điều tốt. Quân Duyệt thực sự chỉ là của một mình An Nhiên và cậu ấy xứng đáng với điều ấy. Chính là vì cảm nhận được như vậy nên sợ đọc review của người khác, thấy họ ghét bé Duyệt thì lại đau lòng thay cho bé 😦 Có lẽ chỉ review đến đây thôi, hy vọng bản thân một ngày nào đó sẽ đọc lại bộ truyện này, chỉ là cảm thấy tiếc nuối vì đã có đôi lúc đọc lướt quá nhiều và đến lúc phanh lại tốc độ thì câu truyện lại gần đi đến hồi kết mất rồi . Post navigation
tịnh phi dương quang